Chúng ta đang tìm kiếm điều gì?

Em ơi,

Tháng rồi pa đọc và suy ngẫm nhiều về những câu chuyện trong sách của Thầy Thích Nhất Hạnh.

Chúng ta đang sống trong một thế giới vật chất hỗn độn, quay cuồng trong nó, mệt mỏi đến kiệt sức mà không bao giờ tìm ra được sự tự do. Phần đông mọi người chỉ quan tâm đến nhau qua họ có bao nhiêu tiền, nhà cửa tài sản bao nhiêu, chức tước, địa vị như thế nào, đi xe gì, vợ/chồng/con cái họ đẹp đẽ hay giỏi giang ra sao,… Và dựa trên những cơ sở đó để đánh giá và đối xử với nhau. Ta đang quên mất rằng, liệu họ và cả ta nữa có đang thực sự sống hạnh phúc?

Hạnh phúc là một tính từ trìu tượng, khó có định nghĩa chung và soi chiếu trên mỗi con người lại càng có những dị bản khác nhau tuỳ thuộc vào hoàn cảnh của mỗi người, cũng có khi ta cứ sống trong phiền khổ mà chẳng mảy may tự vấn chính ta rằng hạnh phúc với ta là như thế nào và ta phải sống ra sao để có được nó. Trên câu hỏi đó và qua những diễn giải sâu sắc của Thầy trong sách, hạnh phúc thực sự ngay trước mặt chúng ta mà cũng có thể xa vời tận mãi nếu ta không biết cách nắm lấy.

Hạnh phúc chính là ngay trong khoảnh khắc hiện tại ta đang sống, là sự nhiệm màu vĩ đại ngay lúc này. Như khi pa đang viết những dòng này cho em, pa cảm thấy được sự hạnh phúc đang trào dâng bên trong con người pa, trên ngòi bút pa viết lên tờ giấy này, trong từng hơi thở căng đầy lồng phổi. Chính trong khoảnh khắc này đây, pa ý thức được rằng pa đang tiếp xúc thật gần gũi với sự sống, không phải hạnh phúc ở quá khứ hay tương lai xa xôi, chính ngay giây phút này đây, hạnh phúc đang trong ta.

Ở nơi mình đang sống, mình đã quá quen với những ngày tháng lặp đi lặp lại giống nhau, sự lặp đi lặp lại này mà ta không ý thức khiến ta dần mất đi sự tiếp xúc với sự sống, ta chỉ làm như những cổ máy thì đúng hơn và cổ máy đó chắc chắn không hạnh phúc.

Pa quyết định đi Sa Pa, một nơi hoàn toàn xa mới để pa tập lại ý thức về sự sống, cảm nhận nó. Ở đây hằng ngày pa dậy sớm, sớm hơn tất cả mọi người, trong buổi sáng trong lành đó, pa cho mình thời gian nhìn ngắm cảnh vật thiên nhiên đẹp đẽ nơi đây, nhắm mắt lại ý thức cảm nhận không khí xanh trong mát rượi đi vào từng tế bào. Đó, hạnh phúc chính là đó, là cảm nhận một cách ý thức về sự sống ngay trong phút giây này.

Công việc hằng ngày của pa phần lớn là công việc tay chân như đi cuốc đất, đi lau dọn nhà cửa,… Cũng không phải là những công việc đặc biệt, nhưng khác là, ví dụ như khi pa đi cuốc đất, pa ý thức rằng mình đang cuốc đất để làm nên một khu vườn thật đẹp, pa ý thức để yêu những nhát cuốc pa đào, pa hoàn toàn để tâm để dạ chỉ vào một việc cuốc đất, hoàn toàn tập trung không suy nghĩ đến những chuyện khác, pa ý thức rất rõ điều đó. Cuốc đất giữa trời nắng chang chang trên đầu, mặt đất khô cứng, tay bóng rát, người mệt nhoài. Đó là những cảm giác rất thật pa đang tiếp xúc với sự sống, pa muốn buông bỏ để nghỉ ngơi. Ngay trong lúc đó, pa ý thức được rằng pa đang chiến đấu với bản năng yếu đuối bên trong con người pa, pa ý thức rằng pa kiên trì làm việc không từ bỏ chính là pa đang rèn luyện tính kiên trì, bền bỉ. pa nuôi dưỡng nó để sau này khi gặp những việc gian nan hơn, pa đủ sức để vượt qua, pa ý thức rằng tiếp tục cố gắng pa sẽ có một thành quả tuyệt vời cả bên trong lẫn bên ngoài.

Pa mượn tất cả công việc hằng ngày, dù là nhỏ nhặt nhất để pa ý thức lại sự sống, cảm nhận hạnh phúc trong phút giây hiện tại. Như pa đang viết cho em đây, viết tới cùng ý nghĩ pa mốn nói với em cũng là pa đang ý thức rèn luyện chính mình và pa cảm thấy thực sự hạnh phúc.

Vậy đấy, hạnh phúc gần lắm, nằm trong lòng bàn tay em, chỉ có điều em có ý thức để thấy nó và nắm lấy hay không thôi!

Tặng em bức ảnh pa chụp chiều qua khi đi ngắm hoàng hôn tuyệt đẹp.

2 comments

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *